Buổi trợ giảng cuối cùng
2 Bài thơ gửi tới những
người thày, người anh, người chị, người bạn tại TaTa Learning English for
Future trong suốt thời gian qua.
Giai đoạn 1: Những
ngày tháng học phát âm đến líu cả lưỡi...
Em xin làm bài thơ hay nhất
Gửi tặng lef, ngọn lửa ước mơ
Nơi niềm tin anh ngày gây dựng
Để chúng em ấp ủ, tôn thờ
Học tiếng anh mà sao yêu tiếng mẹ
Dấu sắc dấu huyền giản dị, nên thơ
Âm I âm Tờ đi vào nỗi nhớ
Đọc mãi không thôi phút nghỉ giữa giờ
Buổi đến lớp nghe anh kể chuyện
Tâm sự kia mong chúng em thành người
Anh dặn rằng: không gì bằng tự học
tương lai ta ở chính trái tim ta
Mười năm buổi trôi qua đầy kỉ niệm
Chúng em cỗ gắng bước từng nấc thang
Bạn bè em có người đã bỏ dở
"Không đắng cay sao có thể thành người ! "
Hôm tốt nghiệp sao đầm ấm lạ
Sự kiên nhẫn kia đã có chút ngọt ngào
Em tự hào vì là thành viên nhỏ
của đại gia đình LEF thân yêu !
Giai đoạn 2: Được làm trợ giảng
Ai đã đọc “Những tấm long cao cả”
Cảm động làm sao ước muốn người thày
Chẳng bao giờ biết gian nan vất vả.
Chỉ hết tâm, hết sức, hết thân minh
* *
*
The poem: “ Buổi trợ giảng cuối cùng”
Nhớ buổi đầu được đi làm trợ giảng
Ngại quá ! Làm sao? Chẳng biết nói chi
Được chị xếp kèm cho ba bạn nữ
Bạn nào cũng xinh, giỏi chẳng kém gì
Buổi thứ 2 được đi làm trợ giảng
Mơ mộng làm sao hội hộp lạ kì
Lại chẳng may kèm ngay 3 thằng bạn
Thằng béo cùng phòng, bào mãi đừng đi !
Buổi thứ 3 kinh nghiệm của cáo già
Bình tĩnh tự tin đi muộn chẳng sợ gì
Gặp chị Thùy, mở miệng cười toe toét
“Mai mà muộn thì đừng có mà đi!”
Ôi! Buổi trợ giảng hào hứng bao nhiêu
Mỗi căn phòng bỗng rộng rãi hơn nhiều
Bởi mỗi bàn là 3 người bạn lạ
Chào đón tôi với tất cả tin yêu
Tôi thấy tim mình ngày càng mạnh mẽ
Không phải bởi sức trẻ tuổi đôi mươi
Mà bởi vì, nơi ấy những nụ cười
Bởi ngày mai là tương lai tương sáng!
Vậy mà hôm nay đã là buổi cuối
Một buổi nữa thôi, mà chẳng biết nói gì
Bởi ngày mai trợ giảng là người mới
Là người bạn ấy, đã ngồi cùng với tôi !
Em xin làm bài thơ hay nhất
Gửi tặng lef, ngọn lửa ước mơ
Nơi niềm tin anh ngày gây dựng
Để chúng em ấp ủ, tôn thờ
Học tiếng anh mà sao yêu tiếng mẹ
Dấu sắc dấu huyền giản dị, nên thơ
Âm I âm Tờ đi vào nỗi nhớ
Đọc mãi không thôi phút nghỉ giữa giờ
Buổi đến lớp nghe anh kể chuyện
Tâm sự kia mong chúng em thành người
Anh dặn rằng: không gì bằng tự học
tương lai ta ở chính trái tim ta
Mười năm buổi trôi qua đầy kỉ niệm
Chúng em cỗ gắng bước từng nấc thang
Bạn bè em có người đã bỏ dở
"Không đắng cay sao có thể thành người ! "
Hôm tốt nghiệp sao đầm ấm lạ
Sự kiên nhẫn kia đã có chút ngọt ngào
Em tự hào vì là thành viên nhỏ
của đại gia đình LEF thân yêu !
Giai đoạn 2: Được làm trợ giảng
Ai đã đọc “Những tấm long cao cả”
Cảm động làm sao ước muốn người thày
Chẳng bao giờ biết gian nan vất vả.
Chỉ hết tâm, hết sức, hết thân minh
* *
*
The poem: “ Buổi trợ giảng cuối cùng”
Nhớ buổi đầu được đi làm trợ giảng
Ngại quá ! Làm sao? Chẳng biết nói chi
Được chị xếp kèm cho ba bạn nữ
Bạn nào cũng xinh, giỏi chẳng kém gì
Buổi thứ 2 được đi làm trợ giảng
Mơ mộng làm sao hội hộp lạ kì
Lại chẳng may kèm ngay 3 thằng bạn
Thằng béo cùng phòng, bào mãi đừng đi !
Buổi thứ 3 kinh nghiệm của cáo già
Bình tĩnh tự tin đi muộn chẳng sợ gì
Gặp chị Thùy, mở miệng cười toe toét
“Mai mà muộn thì đừng có mà đi!”
Ôi! Buổi trợ giảng hào hứng bao nhiêu
Mỗi căn phòng bỗng rộng rãi hơn nhiều
Bởi mỗi bàn là 3 người bạn lạ
Chào đón tôi với tất cả tin yêu
Tôi thấy tim mình ngày càng mạnh mẽ
Không phải bởi sức trẻ tuổi đôi mươi
Mà bởi vì, nơi ấy những nụ cười
Bởi ngày mai là tương lai tương sáng!
Vậy mà hôm nay đã là buổi cuối
Một buổi nữa thôi, mà chẳng biết nói gì
Bởi ngày mai trợ giảng là người mới
Là người bạn ấy, đã ngồi cùng với tôi !
Tác giả: Vũ Trọng Hiệp – sinh viên khóa 12 học viện ngọn lửa
khuyến học – ID: 12060
P/s : No pain, no gain
Buổi trợ giảng cuối cùng
Reviewed by Vũ Trọng Hiệp
on
30.6.15
Rating:
No comments: